Phan Thiết không trăng
Đồi Dương rì rầm
Biển gầm tiếng sóng
Muôn đời không tan
Ta bước lang thang
Qua ngàn nẻo khuất
Đèn câu giăng hàng
Chập chờn biển thức
Phan Thiết không trăng
Đâu lầu Ông Hoàng?
Buồn hơn nước mắt
Cho người về thăm!
Ôi tháp hoang phong
Trên đồi vọng nguyệt
Trăng xa biền biệt
Lưng trời gió than
Ta bước lang thang
Thương quá cho Hàn
Buồn đêm Phan Thiết
Không có trăng vàng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét