Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2007

THƠ KÍNH TẶNG MẸ CÁC CON TÔI

Thôi đừng buồn em ạ

Trước đây người mỗi ngả

Tình cờ đi chung đường

Nên hóa ra sự lạ

Anh hát câu vọng cổ

Ăn mắm kho đậu rồng

Em hát xoan hát xẩm

Mê rau muống mắm còng

Hai khẩu phần gộp lại

Xem ra cũng hòa đồng

Phải chi người mỗi ngả

Sắn khoai đừng chung vồng

Em đừng mê thơ gạ

Chắc chắn đời thong dong

Tâm hồn như nước trong

Đục một dòng chữ nghĩa

Em vô cùng buồn sống

Sống một kiếp sống buồn

Thôi đừng buồn em ạ

Sách báo năm bảy chồng

Thay cơm mê mẩn đọc

Anh đã câu thơ thần

Em bần thần thơ thẩn

Các con thì ngớ ngẩn

Còm ròm da bọc xương

Thôi đừng buồn em ơi

Lỡ đi chung đường rồi

Cứ hát xoan hát xẩm

Giặm thêm màu cải lương

Ngày qua ngày bất tận

Mai mốt chết còn thương.

Không có nhận xét nào: