Thứ Ba, 3 tháng 7, 2007

LỜI THÌ THẦM CỦA QUÁ KHỨ

Lâu rồi người lính đã quên

Những gian khổ những vết thương năm nào

Cuộn sâu là một niềm đau

Bàn tay vuốt mặt bạn sau cuộc đời

Dễ gì thuở ấy thảnh thơi

Mà ngang bụng nước mà bơi trong bùn

Vắt cơm hẩm giấc ngủ hầm

Bản-giao-hưởng –đạn bao lần ai chơi

Bây giờ vui miệng tôi khơi

Lần trong trí nhớ đoạn đời anh qua

Như là một thuở ông cha

Cầm gươm giữ nước hóa ra anh hùng

Niềm đau cũ lặn sâu lòng

Mảnh đạn ấy đã nằm trong da rồi

Người lính ấy đã cùng tôi

Hôm nay ngồi uống trà khơi tro tàn.

Không có nhận xét nào: