Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2007

KHOẢNH KHẮC TÂN CỔ ĐIỂN

Cái câu hát cũ - con cò

Mẹ ru anh thuở học trò vẫn nghe

Bên ngoài nỗi niềm đau kia

Là anh thơ thẩn đi về với trăng

Làm sao anh biết nưa giăng

Con phố nhỏ mẹ oằn lưng gánh hàng

Làm sao anh biết nhục nhằn

Đồng bạc giấy có mùi tanh cuộc đời

Yêu trăng – thì đã đành rồi

Giọt nước nhỏ xỏ lưng trời - lại đau

Chắc là thêm nữa cơm rau

Chắc là thêm kỷ niệm nhau - nhớ đời

Vào ra em đứng nhìn trời

Tiếng thở mạnh như một hơi gió lùa

Cánh cò bay xửa bay xưa

Từ trong cổ tích… đậu bừa vai em!

Cớ gì anh nặng con tim

Ai chơi ác để đá ghìm lên trên

Cầm tay em chút – nghe thêm

Mạch máu mẹ chảy êm êm - rất buồn!

Không có nhận xét nào: