“Uống dừa thì tới Bến Tre”
Câu ca ai hát mà nghe xao lòng
Đêm nằm chín nhớ mười mong
Nôn nao như sóng Hàm Luông vỗ bờ
Đã thương thì chẳng ngại đò
Những con giồng cát uống no nắng trời
Vắt vai nỗi nhớ xa vời
Và câu hát cũ quyện lời đâu đây
Khẽ khàng chạm một bàn tay
Uống thêm miếng nước dừa say suốt đời
Bến Tre thành một khung trời
Để thương để nhớ một thời hoa niên!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét