Thứ Năm, 5 tháng 7, 2007

MIÊT VƯỜN

Lâu rồi gắn với phố đông

Loanh quanh chạy vạy giữa dòng khói xe

Ngất ngây một tán cây che

Và sung sướng với tiếng ve lạc loài

Bây giờ xa phố mới hay

Gió như ngựa sải từng bầy không cương

Bao la trời đất muôn phương

Cây xanh liền mắt mắt vương trái mùa

Ngồi trên vỏ lãi sóng đùa

Từng cơn nước tạt tưởng mùa mưa sang

Giữa lòng sông Hậu mênh mang

Hiểu ra nhỏ bé cái thân con người

Ấm sao là những tiếng cười

Lung linh ánh điện xóa thời đêm đen

Ai trên lộ cái, phải em

Cái cô thôn nữ mới quen trưa này?

Miệt vườn, hay thiệt là hay!

Không có nhận xét nào: