Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2007

Trò chuyện với các ông chồng


Phải thật lòng thừa nhận với nhau

Ai trong chúng ta chẳng có thời yêu đương lãng mạn

(Hạnh phúc thay đời học sinh trong sáng

Mưa tháng năm nhớ sương lạnh tháng mười hai)


Ai trong chúng ta chẳng có lúc nhớ hoài

Nụ hôn đầu đời lúng ta lúng túng

(Cái cô gái cúp cua giữa giờ đi xem hát

Ngày đó, bây giờ chắc con bế con mang


Còn cái cô hàng xóm vẫn hay sang

Mua thuốc lá cà phê đen cho mình đêm ôn thi năm ấy

Ai biết được sau nhiều tháng dài xa cách

Cuộc đời cô giờ đã ra sao?)


Hết mưa dầm gió chướng tiếng ve ran

Cổng trường khép sau lưng chúng ta vào đời mỗi người một ngả

Cuộc hành trình tiến về tương lai luôn luôn vất vả

Con tàu ta không lẽ chẳng thêm toa


Những con tàu đầy nặng âu lo

Buồn vui cuộc đời, tương lai, quá khứ

Ai biết được toa thêmn có giúp ta quên nỗi buồn cơm áo

Hay cực lòng vì những chuyện tình riêng


(Có nhà thơ đã nói thế này

Vợ chúng mình cũng như mình vậy

Sao trách được thời học sinh thơ dại

Ngoài hai buổi đến trường còn hò hẹn với người yêu)


Những cuộc tình xưa cũ chớ mang theo

Chiếc xe hoa về nhà đàng trai mà rã mình trong xác pháo

Mắt cô dâu rạng tươi màu áo

Mỗi cuộc đời nên chỉ một lần mang


Chiếc đò tình tách bến đã sang ngang

Ai biết được mái dầm còn khua đục lòng vợ ta không nữa

Đợt sóng xưa đẩy thuyền xưa xuôi về bến cũ

Bến đợi bến chờ xao xác khóm lau ta!


Đêm với đêm khói thuốc trắng căn phòng

Mái tóc trắng và tròng mắt buồn trắng dã

Bên cạnh ta người bạn đời không chung dạ

Gửi mộng mơ về một hướng nào xa!


Đối phó với đời đâu chỉ riêng ta

Sẽ tiêu hết ngọn gió lòng vợ ta thổi dạt

Ai biết được gió nồng hay gió nóng

Thổi ngát đời ta thổi nát trái tim ta?!


Vợ ta, rất dịu mềm dòng nước chảy trôi xa

Sao nắm chặt trong tay mình được?

Vơ ta, rất ấm nồng ngọn lửa hồng đêm đông lạnh giá

Nào dễ ai cầm chắc trong tay


Phải thật lòng thừa nhận với nhau

Những mối tình xưa xin chớ biến thành dông bão

Thổi qua đời ta đời vợ ta tàn bạo

Mà chỉ là những chút gió nguôi ngoai


Vợ chúng mình là dòng nước ngọt trong

Là ngọn lửa ấm nồng đêm đông quạnh vắng

Nước ngọt trong hay ngọn lửa nồng nàn khát vọng

Tùy thuộc nơi mình nơi cô ấy mà thôi.


Cầu Kè, 18-12-1987

Không có nhận xét nào: