Mỗi một ngày lãng đãng như sương
Bạn tôi
Kẻ đạp xe ôm
Người buôn thuốc lá lẻ
Thằng mánh mung chạy chợ
Đứa giúp vợ vặt vãnh việc nhà
Cũng có nhiều tên nhũng lạm tham ô
Ngồi xe cup xe con phì phèo thuốc lá nhập
Như thế đó
Mỗi một ngày dù nắng dù mưa
Chúng sinh hoạt
Như bầy ong cần cù nhất hạng
Như bầy ong sau một ngày săn mật
Có đứa say mèm rượu mạnh, bia lon
Có đứa chập chờn chân thấp chân cao
Sặc sụa mùi cay gắt đế cồn khó ngửi
Có đứa trở về lầm lũi
Cự cãi vợ con vì trái ớt trái cà
Phiếu điện nước chưa thanh tràn hông cơn giận
Cũng có nhiều thằng nhìn nhà cửa thở ra
Ngậm trái đắng ứ hoài cổ họng!
Như bầy ong sặc sỡ sắc màu
Mỗi sáng tinh sương bạn tôi đàng hoàng hết ý
Thằng mặc đồ công nhân bạc thếch
Đứa mậu dịch viên khệnh khạng cửa hàng
Kẻ bỏ áo vô quần làm nhân viên hành chánh
Nó là những giáo viên tề chỉnh nhất trần đời
Những y sĩ, nhà văn, nhà báo
Giờ làm việc ngồi cà phê tán gẫu
Chuyện cuộc đời thay bữa sáng không ăn
Lặng ngắm các cô em mang nặng ngực qua đường
Như mang nặng trái tim sầu thảm
Các bạn tôi
Dù xa dù gần
Sống như thế
Qua những ngày mù sương lãng đãng
Qua những ngày dù mưa dù nắng
Bạc tóc không ngờ đứng trước gương soi
Dù đôn hậu dù bất lương
Đích cuối cùng khác đâu ngoài miếng sống.
31-5-1988
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét