Tặng chị Ngọc Dung
Bàn tay con người có năm ngón nhỏ nhoi
Nhưng từ đó mọc ra cây lúa
Những mùa màng xanh tươi hoa trái
Giản đơn từ nơi đó mà ra
Có phải đâu chuyện diệu kỳ
Bàn tay nhỏ phá tan núi cao, lấp đầy biển lớn
Bay cả trên không và lặn sâu đại dương hiểm hóc
Vẫn là chuyện bàn tay
Bàn tay là trang sách mở ra cho ta bao điều kỳ thú
Đem chân trời xa đến tận mắt nhìn
Chẳng phải vô tình mà là cố ý
Bàn tay nối liền các dân tộc lại gần nhau
Giản dị như miếng trầu miếng cau của ngoại
Bàn tay cô Tấm gọn gàng têm
Thì bàn tay vợ bạn tôi tuyệt vời trong từng thức nấu
Ngon lành và đẹp mắt
Nói gần xa về chuyện những bàn tay
Khéo hay không là do sự dịu mềm của nó
Nhưng đẹp mắt và ngon miệng hay không, có nhiều hay ít
Chỉ nhờ khối óc nghĩ ra thôi!
Sóc Trăng, 20-5-1987
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét