Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2007

Bài thơ trên toa thí

 

                   Chẳng hãi hùng vì mìn đặt dưới đường ray

                   Khi bật nổ em là người hy sinh trước

                   Lòng nôn nã đến với đoàn quân xa nước

                   Vũ khí em là cây viết trên tay

 

                   Đâu phải vì em chẳng biết hiểm nguy

                   Khi chân bước lên sàn toa thí

                   Cô gái Việt Nam đương thì rất đẹp

                   Vẫy tay chào tạm biệt Phnom Penh

 

                   Chung với em còn có bao người

                   Áo sặc sỡ cùng màu xà-rông lượt bượt

                   Cụ già nâng ly mời em nếm trước

                   Rượu Chmar Khmau vị quế ấm nồng

 

                   Tàu rú còi rung ngọn thốt nốt cao

                   Gió nồng nã đầu mùa mưa thổi dạt

                   Tay che mắt tay che đầu: nắng gắt

                   Em mỉm cười học tiếng Khmer

 

                   Bên này đồi bên kia núi - vượt qua

                   Bao ga lẻ đón con tàu đi tới

                   Mở căng mắt em nhìn đất đai đổi mới

                   Rừng chồi ơi! Xanh lá tươi mầm.

 

Phsar Roméas, 6-1987


Không có nhận xét nào: